"Tôi nhoài người với tay nhưng không chạm tới chiếc thang dây. Ôi, tôi đã làm gì thế này? Đôi chân tôi lại dính chặt vào nhau, cứng như khối đá! Thở hổn hển, khua tay loạn xạ một cách vô ích, tôi cố chộp nắm lấy một cái gì đó trong nước. Chỉ là chuột rút thôi, chuột rút thôi mà, tôi tự nhủ, không dám nhìn xuống chân, sợ rằng chúng đã biến mất.
Nhưng rồi, cũng nhanh như lần đầu tiên xảy ra, một điều gì đó đã thay đổi, tôi ngừng không chống trả với nó nữa.
Rồi, vậy đúng là đôi chân tôi dính chặt vào nhau. Và thật lạ, giờ đây chúng đã biến mất hoàn toàn. Thế thì sao cơ chứ? Nó ổn đấy thôi. Và nó... có vẻ hợp lý.
Ngay khi trấn tĩnh được bản thân, đầu tôi ngừng trôi đi dưới làn nước. Cánh tay tôi không đập loạn xạ nữa. Bỗng nhiên, tôi là một con đại bàng, một chiếc máy bay - một chú cá heo rẽ nước lao đi với sự mãn nguyện tuyệt đích."